Mẹ ạ bây giờ phố đã tàn thu
Lá như mắt mọc trên cành lá úa
Con dự cảm những nỗi buồn vàng võ
Chỉ một mai mắt sẽ rụng tơi bời

Gió lạnh về xào xạc những phương xa
Bếp lửa, áo len, lời ru hanh hao xơ xác
Có một miền thảng thốt
Xòe bàn tay tìm ngọn lửa vô hình

Mẹ ạ heo may đã đổ nát cuối con đường
Nơi hơi thở mang hình hài nỗi nhớ
Nụ cười quầng thâm như ánh nhìn rơi vỡ
Khoảng lặng mong manh dài hơn tầm mắt
Con mơ hồ một chút rét qua đây
Một chút nhớ qua kẽ tay
Một chút xa xôi chạm vào thớ thịt

Mẹ ạ
Con sợ lượm xác thu ngổn ngang mọi nẻo đường
Những con mắt úa vàng chẳng bao giờ biếc xanh được nữa

Không cầm được – xác mùa thu – xác mắt…

Trích Tư duy S